
Xe tăng nhím của Nga (Ảnh: Euromaidan Press).
Một cỗ xe Nga mới xuất hiện dọc theo chiến tuyến dài 1.100km trong cuộc chiến kéo dài 42 tháng ở Ukraine, mang cả đặc điểm của “xe tăng rùa” lẫn “xe tăng nhím”. Nghĩa là: các lớp giáp kim loại dày giống mai rùa, và bên trên là các hàng chông kim loại nhô ra tua tủa.
Các mũi chông này có tác dụng kích nổ UAV góc nhìn thứ nhất (FPV) trước khi chúng kịp đâm vào xe. Trong khi đó, lớp giáp sẽ làm giảm mức độ sát thương từ những UAV có thể xuyên qua.
Dù có thiết kế không thuận mắt, kiểu xe tăng lai rùa - nhím này có thể thực sự hiệu quả trong một số điều kiện nhất định. Đã có nhiều ví dụ cho thấy các xe bọc thép loại này có thể chịu được hàng chục, thậm chí hàng trăm cú đánh từ UAV FPV, vốn chỉ nặng vài kg và có sức công phá hạn chế.
Tuy nhiên, mặt trái của việc tăng cường giáp là khiến trọng lượng đè nặng lên khung xe vốn chỉ được thiết kế cho tải trọng 40-50 tấn, làm giảm đáng kể khả năng cơ động. Tầm nhìn của lái xe cũng bị hạn chế, và việc 3 thành viên tổ lái cùng bộ binh đi kèm leo lên hoặc rời xe trở nên vô cùng khó khăn.
Tốc độ rời xe có thể là chuyện sống còn khi xe bị tấn công vì binh sĩ có thể cần nhanh chóng thoát khỏi xe và tản ra.
Một chiếc “xe tăng nhím” của Nga, trong số 2 chiếc tham gia tấn công phòng tuyến Ukraine gần tàn tích của Toretsk (tỉnh Donetsk) vào ngày 9/7, đã sống sót qua hơn 70 cuộc tấn công UAV trước khi bị hạ.
“Rất khó để tìm điểm yếu”, nhóm phân tích Deep State của Ukraine nhận định.

Thiết giáp bọc cao su và lồng thép của Ukraine (Ảnh: Euromaidan Press).
Ở phía bên kia chiến tuyến, quân đội Ukraine cũng triển khai các phương tiện bọc giáp đặc biệt. Chuyên gia phân tích mã nguồn mở Andrew Perpetua gần đây ghi nhận một mẫu phương tiện chống UAV của Ukraine, có thể là xe chiến đấu bánh lốp Stryker do Mỹ sản xuất.
Hình ảnh từ hiện trường cho thấy "chiếc Stryker này nuốt hết mọi chiếc UAV mà Nga ném vào", theo ông mô tả.
“Kế hoạch bọc giáp như sau. Bạn lấy một chiếc Stryker có sẵn lồng chống RPG bên ngoài. Sau đó, bọc một lớp cao su dày lên trên lớp lồng này. Bọc toàn bộ thân xe bằng cao su. Tiếp đó, lại lắp thêm một lớp lồng kim loại bên ngoài lớp cao su. Trình tự là: Stryker - lồng - cao su - lồng", ông giải thích.
Tất nhiên, như mọi khi, nhược điểm là trọng lượng tăng thêm trên khung xe vốn chỉ nặng 19 tấn. “Đây chắc chắn là chiếc Stryker nặng nhất từng lăn bánh”, ông nói.
Tuy nhiên, việc bọc giáp bổ sung không phải là thần dược. Dù xe tăng được bọc kỹ có thể sống sót sau vài hoặc thậm chí rất nhiều cú đánh UAV, đa phần phương tiện vẫn rất dễ tổn thương trước nhiều mối nguy nơi tiền tuyến: mìn, pháo, tên lửa...
Không phải ngẫu nhiên mà Nga hiện nay giữ phần lớn phương tiện còn sót lại ở tuyến sau và chủ yếu triển khai bộ binh bằng cách đi bộ hoặc xe máy dưới sự yểm trợ của UAV. Tấn công bằng thiết giáp trong các môi trường UAV bay dày đặc có thể không còn là lựa chọn hàng đầu, nhưng vẫn không thể thiếu nếu một lực lượng muốn tiến lên để giành thêm lãnh thổ.